Khẳng định trong chiến tranh đường Hồ Chí Minh trên
biển góp phần quan trọng để giải phóng miền Nam, TS Vũ Tang Bồng (Viện
Lịch sử quân sự VN) cho rằng rất cần có một chuyên đề phát triển kinh tế
biển gắn liền với Hải quân nhằm khai thác thế mạnh của biển.
|
Đại tá, TS Vũ Tang Bồng. |
-
Là người nghiên cứu lâu năm về lịch sử quân sự Việt Nam, ông đánh giá
thế nào về tầm quan trọng của đường Hồ Chí Minh trên biển?
- Nhiều tài liệu cho rằng đường Hồ Chí Minh trên biển
là sáng tạo chiến lược của Đảng và Nhà nước, còn tôi thấy rằng đây là
một kỳ công chiến lược của dân tộc trong lịch sử kháng chiến chống Mỹ.
Bởi chúng ta có lãnh đạo, chỉ huy giỏi, cán bộ chiến sĩ sẵn sàng hy
sinh, nhân dân bến bãi sẵn sàng giúp đỡ.
Trong suốt cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, tuyến
chi viện chiến lược đường Hồ Chí Minh trên biển đã trực tiếp và gián
tiếp vận chuyển hơn 96.000 tấn vũ khí đạn dược, hơn 170.000 lượt cán bộ,
chiến sĩ chi viện cho chiến trường miền Nam.
Vào thời điểm 1959-1972 tuyến chi viện chiến lược trên
bộ mới vào được đến chiến trường Trị - Thiên, Trung - Hạ Lào, Tây
Nguyên. Việc vận chuyển bằng đường bộ vào các chiến trường Nam Bộ, Nam
Trung Bộ rất khó khăn. Đúng lúc này, đường Hồ Chí Minh trên biển hình
thành, giải quyết được những khó khăn đó.
Chính hiệu quả vận chuyển của tuyến đường này đã tạo
nên thế trận chiến tranh nhân dân rộng khắp các vùng chiến lược ở miền
Nam, tạo nên sức mạnh chiến đấu và chiến thắng của nhân dân ta. Đặc
biệt, sự xuất hiện kịp thời của những vũ khí tương đối hiện đại, có tính
năng chiến đấu cao đã làm thay đổi cách đánh của quân và dân ta, thay
đổi tương quan lực lượng giữa ta và địch. Các loại ngoại tệ mạnh, thiết
bị máy móc y tế quý hiếm, hóa chất đặc biệt cũng được chi viện kịp thời
cho miền Nam. Đây là những cơ sở, là điều kiện để miền Nam có thể đánh
lớn, thắng lớn.
- So với đường mòn Hồ Chí Minh vượt dãy Trường Sơn, đường Hồ Chí Minh trên biển có lợi thế gì?
- Ngoài cung cấp vũ khí cho chiến trường xa, nơi mà
đường bộ chưa vươn tới, đường Hồ Chí Minh trên biển còn có ưu thế hơn
đường bộ là thời gian nhanh hơn, kịp thời hơn, vũ khí trang bị đồng bộ
hơn do không nhầm lẫn, thất lạc. Việc vận chuyển đường bộ phải qua nhiều
cung, chặng, qua nhiều lực lượng, phương tiện, phải mất hàng tháng trời
mới đến đích. Vận chuyển đường biển tuy gian nan nguy hiểm hơn vì phải
đối mặt với sóng gió, bão bùng, và quân địch, nhưng nếu vượt qua được
chỉ mất 5-6 ngày là vào đến chiến trường Tây Nam Bộ.
Hiệu quả của con đường Hồ Chí Minh trên biển cũng rất
cao. Như từ tháng 10/1962 đến tháng 2/1965, với 88 chuyến tàu, mỗi tàu
10-20 cán bộ, chiến sĩ chở hàng vào Nam thì 93% đến được đích, đưa vào
chiến trường gần 5.000 tấn vũ khí. Nếu khối lượng đó dùng người gùi, mỗi
người trung bình gùi 25 kg thì phải huy động tới 196.785 người đi liên
tục 6 tháng, mỗi tháng mỗi người tốn 21 kg gạo thì khi đến nơi khối
lượng gạo tiêu thụ gấp 5 lần khối lượng hàng gùi được.
Nếu sử dụng ôtô, trung bình mỗi xe chở được 2,5 tấn
thì phải huy động 1.968 xe đi trong hai tháng, sử dụng khoảng 4.000 tấn
xăng dầu, chưa kể các chi phí bảo đảm khác và tổn thất dọc đường. Chỉ
cần một phép tính nhỏ trên, chúng ta cũng đã thấy được lợi thế to lớn
của đường Hồ Chí Minh trên biển như thế nào.
- Trong mỗi cuộc chiến thì nhân dân đều có vai trò
rất quan trọng, vậy đối với con đường Hồ Chí Minh trên biển, nhân dân
đã đóng góp như thế nào?
- Ngoài cán bộ, chiến sĩ, những người trực tiếp tham
gia vận chuyển vũ khí thì sự hy sinh, giúp đỡ của nhân dân đã làm nên
con đường huyền thoại Hồ Chí Minh trên biển. Ở vùng bến đi (Đồ Sơn, Hải
Phòng), khi Bộ Quốc phòng chuẩn bị lập bến bãi đã thuyết phục người dân
di dời. Nơi mở bến là một vạn chài, nơi dân cư sinh sống nghìn đời, nơi
thờ cúng tổ tiên, nhưng bà con vẫn sẵn sàng ra đi mà không cần biết nhà
mình sẽ được sử dụng làm gì. Điều đó cho thấy người dân tin tưởng tuyệt
đối vào cách mạng.
Còn ở những bến tiếp nhận, khi hàng chục tấn vũ khí
được vận chuyển từ Bắc vào, những người dân ở đó lại được huy động để
bốc dỡ. Họ cần mẫn làm và tuyệt đối giữ bí mật. Nếu không có người dân,
cán bộ, chiến sĩ làm sao có thể bốc dỡ vũ khí xong ngay trong đêm?
Hoặc khi đối mặt với kẻ thù mà không thể thắng, các
chiến sĩ tàu không số cho nổ tàu để bảo đảm bí mật và hàng hóa không rơi
vào tay địch. Lúc này các chiến sĩ hầu hết đều bị thương, có khi lại
gặp sự truy quét của kẻ thù trên cạn, nhân dân đã che chở, cưu mang.
|
Cựu binh tàu không số dặn dò những thế hệ hải quân hôm nay. Ảnh: Trọng Thiết. |
Nhiều lúc dân tìm cách đưa thủy thủ bị thương nhờ bác
sĩ của ngụy chăm sóc. Khi tàu mắc cạn thì dân phao tin đó là tàu cá, từ
đó đem thuyền con ra chở vũ khí vào bờ. Hay lúc đốt tàu, chính người dân
đã phao tin tàu chở dầu mắc cạn, ra ứng cứu rồi vô tình đốt.
Có khoảng hơn 1.000 cán bộ, chiến sĩ tham gia đoàn tàu
không số, người hy sinh khoảng 100. Trong khi đó số người hy sinh tại
các bến nhận lên tới 1.000. Đó là dân quân, du kích, những người vận
chuyển vũ khí, bảo vệ tàu... Từ đó ta có thể thấy rằng, chiến sĩ và nhân
dân có quan hệ máu thịt với nhau. Nếu không có nhân dân sẽ không có bất
kỳ một kỳ tích nào trên biển và trong mọi cuộc chiến.
- Trong chiến tranh, cha ông đã biết khai thác lợi
thế của biển. Còn trong thời bình, ông đánh giá thế nào về việc khai
thác những thế mạnh của biển trong phát triển kinh tế, bảo vệ quốc phòng
an ninh?
- Cha ông ta có truyền thống thông thạo thủy chiến,
giỏi du thuyền vào bậc nhất Đông Nam Á, từng đánh thắng mọi kẻ thù xâm
lược bằng đường biển với lực lượng thủy quân hùng hậu. Vào thời Tây Sơn,
Nguyễn Huệ, thủy chiến Việt Nam phát triển mạnh nhất châu Á lúc bấy
giờ.
Sau khi hòa bình thống nhất đất nước, trong khoảng 20
năm vận tải biển, kinh tế biển thiếu sự quan tâm cần thiết nên bị chững
lại, thậm chí kém phát triển. Gần đây, vấn đề này đã được quan tâm hơn.
Cùng với việc phát triển kinh tế biển, lực lượng hải quân cũng được tăng
cường vì xây dựng phải đi liền với bảo vệ. Tôi cho rằng Bộ Quốc phòng
cần có một chuyên đề phát triển kinh tế biển gắn liền với Hải quân.
- Trước đây do đảm bảo bí mật, đường Hồ Chí Minh
trên biển, đoàn tàu không số không được công khai khiến nhân dân và thế
hệ trẻ không biết đến hoặc biết rất ít. Ông đề xuất gì để con đường này
trở thành bài học giáo dục lòng yêu nước trong thế hệ trẻ?
- Trước đây lịch sử không nói nhiều đến đoàn tàu không
số, những tư liệu ban đầu chỉ xuất hiện trong các cuốn sách của nhà văn
Hồ Phương, Nguyên Ngọc, Đình Kính... nên thông tin có một số chưa hoàn
toàn chính xác. Tôi cho rằng, Bộ Tư lệnh Hải Quân, Bộ Quốc phòng phát
hành tư liệu chính thống về đường Hồ Chí Minh trên biển là việc làm cần
thiết.
Hiện nay chúng ta cũng đã chú ý hơn đến việc tuyên
truyền về đường Hồ Chí Minh trên biển. Tại các bến nhận đang xây đài
tưởng niệm, di tích tham quan để giới thiệu với nhân dân và du khách về
những chiến công của đoàn tàu không số. Tôi nghĩ ở bến xuất phát Đồ Sơn
cũng cần triển khai công việc này.
Ngoài ra, việc tri ân những người có công, bao gồm cán
bộ chiến sĩ tàu không số, những thân nhân của liệt sĩ đã hy sinh tại
các bến tiếp nhận cần tiếp tục thực hiện. Rất nhiều cựu binh tàu không
số hiện không được hưởng chế độ đi B chỉ vì họ hoạt động bí mật, không
có quản lý hành chính. Hay có những người bán cả gia tài đưa tiền cho
con mua tàu vận chuyển vũ khí, nhưng vẫn không được đền đáp xứng đáng...
Hoàng Thùy thực hiện
Theo http://vnexpress.net